Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

9 Bình luận

  • Nhân văn quá...
  • Nhân văn quáemo

  • Sau một ngày dài đi làm về, dưới sự mệt mỏi và áp lực của công việc, tôi mở cửa phòng trọ ra. Một cảm giác cô đơn tận cùng tâm can ập đến, một cảm giác nhớ nhà da diết khiến mắt tôi chợt nhòe đi, tôi bước vào phòng và mở vòi hoa sen lên. Tự hỏi những giọt nước kia đổ xuống có giúp gột rửa hết nhưng mệt mỏi trên thể xác tôi hay chỉ là một sự ngụy trang cho những giọt lệ đổ xuống nơi khóe mi. Tiếng nước tí tách như lấn át tiếng khóc, một cảm giác nghẹn ứ nơi cuống họng, còn sự đáng thương nào hơn thế này không. Ngày cả khi cô đơn nhất cũng cố không để ai biết, như cố đánh lừa trái tin đang héo úa kia vậy.
  • emo

  • Ngài vẫn xinh như mọi khi
  • Ngài vẫn xinh như mọi khi
  • Nhân nhân văn lại 1 chap nhân văn
  • emoemo