Hủy Trả lời comment của
Hãy đăng nhập để đăng lời bình

5 Bình luận

  • Giờ theo mình, tốt nhất là bác vứt luôn thế giới này trở về thực tại (lúc mà nó bị cái thùng đè đấy) rồi suy diễn sau nó qua thế giới khác có khi còn hay hơn. Kiểu chấp nhận hi sinh 5 chap đầu ấy. Công nhận máu me kinh thật nhưng do dùng nhiều và hình ảnh ám ảnh nhiều làm bộ truyện không khác bộ mua vui (thật sự rất xin lỗi bác là mình dùng từ "mua vui" này) nhưng mình nói thật là nó khác hẳn với hài đấy.
    • Cơ mà tui có vẽ vài phân cảnh main ăn uống đó, chú có thấy không, chap 3&4 thì main ăn táo nhưng mà tui làm biếng vẽ thôi còn chap 5 tui vẽ main nướng cá ăn rõ ràng mà!
    • Nhưng mà, hình vẽ ám ảnh thì về phần đó tui nghĩ có lẽ là do phong cách vẽ của tui chịu ảnh hưởng quá nhiều từ Mortal Kombat và JoJo, kiêm mấy bộ slasher của Mỹ, có vẻ như đấy là cái bất lợi lớn, nhưng đó là điều tất yếu trong bộ này rồi nên loại bỏ là khá khó. May thay, yếu tố không được áp dụng quá nhiều cho "What the war!" Một bộ khác mà dự sẽ tiếp tục sau khi Pah-c kết thúc ( hoặc có thể là làm//), bộ này có vẽ tay 2 chap rồi, cảnh máu me ít được vẽ chi tiết hơn nên cứ cho là tạm ổn vậy...
    • Cũng do cái sự tự hồi phục của cánh tay quá nặng bác ạ. Nếu mà được con nhỏ im im hay năng động kia hồi phục cho thì ít ra còn phụ thuộc và huyền bí tí. Nhưng nó tự hồi phục thì chính xác là giờ tui xem main là đứa bất tử. Mà đã bất tử thì con khủng long kia nguy hiểm thế nào được. Thật sự thì tui cũng hi vọng là bác giải thích hợp lý chứ. Cái vụ "này" nặng đô đấy.
    • Chú đọc kỹ lại chap 3 đi, cơ mà tui cũng thấy nó vô lý nên chap sau tui sẽ làm nó hợp lý hóa như JoJo
    • Chap 4, tui lộn 😁
  • Điều này dẫn đến những chap sau có khi mình chỉ coi qua loa xem mấy đứa này chạy long nhong làm gì thôi, chứ những ham thích bộ truyện không còn nữa. Mà một bộ truyện làm người xem không ham thích nữa thì mình khuyên thật bác nên vẽ lại bộ mới cho lẹ. Mình khuyên thật lòng đấy. Quay lại (1),(2). Với (1) thì khác gì đánh bằng ý chí? Mà thật ra nếu main biết mơ thì chỉ cần suy nghĩ như cầm súng chẳng hạn. Về (2) thì như phân tích trên chả có gì ham xem cả bác đâu thể nào tạo ra một team đánh nó bắt nó đầu hàng, nó vừa mới hồi cả cánh tay lại cơ mà ... ơ kìa. Thế thì nó xông pha đánh team bên kia luôn chứ đầu hàng làm gì khi mà không bị gì. Chẳng lẽ bắn tim, chém đầu? Rồi sau đó? Bác cũng phải hồi sinh nó lại thôi vì nó là main mà.
  • Nói luôn cho bác thì việc hồi sinh ngay cánh tay ngay lập tức là không đùa đâu, điều này gần như đẩy cả bộ truyện đi vào đường cụt. Vì phiêu lưu,mạo hiểm chổ nào khi mà main không chết? Đói ư? Chẳng lẽ bác xem một bộ truyện một thằng main thức dậy giữa khu rừng chỉ để mong nó chết đói? Nhưng phiêu lưu, mạo hiểm chổ nào khi cánh tay hồi phục trong 1-2 ô truyện?
  • Điều này dẫn đến 2 việc Thứ nhất, chi tiết máu me trong bộ truyện chỉ là hình thức mua vui cho người xem, chả có tác dụng gì nhiều ngoài gây thấy ghê lúc đầu. Chính mình còn khá ám ảnh ở chap 3 nhưng giờ thì sau? Và điều này đẫn đến điều thứ hai. Thứ hai, chính là việc hồi sinh cánh tay ngay lập tức như thế này đẫn đến nhân vật chính biết (1)mình đang mơ hoặc là (2)thế giới "này" có sức mạnh phi thường. Theo đó nếu bác đi theo hướng (1) thì thằng main biết mình đang mơ thì lối vẽ tiếp theo là tìm cách thoát khỏi giấc mơ. Theo hướng (2) là thì bác phải suy diễn sau cho hợp lý nữa cũng không ý nghĩa gì.
  • Mình khá không hiểu về việc bác sử dụng máu me trong truyện này. Đầu tiên là về chap 3 main mất bàn tay sau đó được hồi lại, bây giờ thì mất nguyên cánh tay thì chỉ qua vài ô truyện đã được hồi lại trong vài ô truyện. Đặt biệt chú ý là main nó dùng tay bị cắn để cầm vũ khí đánh khủng long.