đọc đến chương này thấy bộ truyện này có 1 vấn đề: Lấy Tôn Ngộ Không làm nguyên nhân để thằng này có đc sức mạnh, nhưng sau đó gần như ko có sự tương tác giữa Ngộ Không và main, trừ đúng mỗi cái lúc đấm cái thằng ất ơ kia. Nếu ko có câu thoại của main "căn cứ vào ký ức của Đại Thánh" thì khéo người đọc còn ko nhớ ra là có anh khỉ trong bộ này
Nhãm không tả nổi. Truyện dành cho mấy thằng thiếu Iot và không có não.
Nhảm đ*o chịu nổi, đồ hàn đọc còn đc chứ mấy con hàng tàu nuốt k nổi
đọc đến chương này thấy bộ truyện này có 1 vấn đề: Lấy Tôn Ngộ Không làm nguyên nhân để thằng này có đc sức mạnh, nhưng sau đó gần như ko có sự tương tác giữa Ngộ Không và main, trừ đúng mỗi cái lúc đấm cái thằng ất ơ kia. Nếu ko có câu thoại của main "căn cứ vào ký ức của Đại Thánh" thì khéo người đọc còn ko nhớ ra là có anh khỉ trong bộ này